Ta không thể xuất hiện trong tâm trí của con lúc này, nên ta sẽ nói vài câu trước khi mất kết nối. Phim sec Vương lúc này nhắm mắt để liên lạc với muông thú đang chiến đấu trên biển, đồng thời tay vận lực rồi đấm thẳng xuống mặt đất. Cứ chịch vừa phải như anh thì sống lâu trăm tuổi! Trong khi hai em trai bận rộn tháo gỡ mối nguy, Vương đi xem xét một lượt các phòng tuyến xung quanh liên minh. Tới đó, hắn thấy Thủy xếp bằng tròn trên một cái chiếu nhỏ, ở giữa là một tô tròn đựng một hòn đá trắng. (Damn it!) Bọn An Nam chúng mày lười như hủi thế hả!!”
Hắn mở mắt, cảnh tượng trước mặt khiến hắn ngơ ngác. Hai em con trẻ người non dạ, nhiều lúc bảo chúng đến thăm cô mà chúng cũng không nghe. Hạ hai cánh tay run rẩy đến rã rời xuống, Đế nói không ra hơi: “Chết… con mẹ… em… rồi! … Khi con bước vào đây ta đọc được rằng con không còn như xưa, con đã trưởng thành hơn, chín chắn hơn, nhiều việc phải lo toan hơn. Chợt đầu hắn nảy lên một ý tưởng: “Hay là trở về nhà thờ họ? Sài Gòn những năm 1940 của ký ức, vừa chân thực mà vừa như mơ… ./. Từ đây, Vương phải xuống xe đi bộ men theo bờ ruộng nhỏ, cách xa so với con đường làng. Tích, tắc! Lúc thì Đế bày trò ngưng đọng thời gian, hai gã đến hiếp đứng mấy em hotgirl ở giữa phố rồi giải ngưng đọng, làm mấy em trần truồng toe toét nước, chỉ thiếu lỗ muốn chui xuống đất .v.v…
Nhưng những chuyện đó không qua được mắt của Vương.