Nhà chồng cô ở một huyện ngoại thành Sài Gòn. Mỹ Hạnh với bé Linh chào cô Duyên rồi ra về. Sex thu dam Phúc Minh tưởng cô nói thiệt nên trêu chọc mà không biết rằng cô khóc vì chuyện khác chứ không phải do nhớ nhà… Tắm xong , Mỹ Hạnh bước vào phòng lấy máy sấy tóc rồi trang điểm nhẹ trước khi thay đồ đi chơi cùng gia đình , trong đầu không ngừng nghĩ về Hải Sơn là người em cùng cha khác mẹ với Phúc Minh chồng cô. Mỹ Hạnh mới về tới, chưa kịp bước xuống ôm chồng để cảm nhận hơi ấm của anh sau gần một tháng cách xa , chưa kịp bày tỏ nỗi vui mừng thì Hải Sơn đã từ phía sau nhà bước lên, hỏi :
– Chị với cháu mới về hả , sao trễ vậy chị ? Mỹ Hạnh nguýt dài :
– Chắc cô thua tui quá à , cũng ngồn ngộn kia kìa ! Cô Duyên là cô giáo chủ nhiệm lớp bé Linh , thi thoảng bận công việc không rước con được thì cô Duyên hay chở bé về nhà mình rồi cho ăn uống trước khi Mỹ Hạnh qua đón bé. Tuy không nói hết câu nhưng cả hai đều hiểu anh đang muốn nói gì. Xô ra không được thì chớ , lại còn bị hắn tiếp tục dùng tay nắn bóp vòng một , thò tay vào cổ áo lần xuống dưới rồi dùng ngón tay trỏ khều khều gãi gãi núm vú làm cô giật bắn mình. Lâu lắm mới có một bữa rảnh rỗi cuối tuần để rước bé Linh – con gái của cô – đang học lớp lá ở một trường mầm non tư thục gần nhà và đưa bé đi chơi. Mỹ Hạnh với bé Linh chào cô Duyên rồi ra về. ” Rồi cô nhớ lại khoảng thời gian lúc mới quen Phúc Minh , được anh chở về ra mắt gia đình trong ngày giỗ đầu của mẹ anh.