Người nhân viên gốc Việt trình bày:
– Tôi cũng chẳng thắc mắc gì về dời sống của bà. Nhưng đồng lương cũng chỉ vừa đủ cho hai ông bà cùng với Duyên, đứa con gái đầu lòng vừa tròn 15 tuổi, sinh sống. Phim sec Rồi bắt tui cấp dưỡng cũng vậy thôi. Rỏi tiền ở đâu mà trả? . . . Người nhân viên gốc Việt trình bày:
– Tôi cũng chẳng thắc mắc gì về dời sống của bà. Ông Nghị chán nãn, thôi không tranh luận với vợ nữa. tắm chung. Ba đứa nối gót Tuân chui vào thang máy. Vũ ngạc nhiên hỏi Tuân:
– Ê Đậu xe ở đây làm gì mậy? Chờ chừng nào êm êm hãy trở về. Có lo lắng gì cho tôi đâu? . . Bà Nghị phản đol chỏng:
– Hơi sức dâu mà ông lo bò trắng răng. Đàng này anh thầu cắt cỏ, lãnh tiền mặt. Tuần nào cửng vậy, cứ mỗi thứ Sáu, tan học xong là bốn dứa tvi nó chất hết lên xe, rủ nhau đi du hí… Nhờ vậy, suốt ngày ông Bá chỉ đi ra đi vô chẳng phải đi làm việc gì cả. (TruyenSex88.Info) Nó chỏm người qua, kéo cá lipper quần của Tuân xuống. Bà đề nghị hay là tạm thời ông lánh đi nơi khác một thời gian. Tuân tỏ vẻ dàn anh:
– Chuyện đó để tao lo. Nó muốn lấy xe thật nhanh để khỏi hị kẹt trong đống xe cộ hổn
độn của parking nhà trường. Ông Nghị lại phải làm theo ý bà một lần nữa. Bỗng một hôm, sở xã hội cho người dến xét nhà vì có tin báo ông Nghị vẫn còn chung sống với bà. . Vũ vẫn còn thắc mắc, hỏi Tuân:
– Ê lỡ đói thì lấy. Mỗi người đóng góp với ông bà
Nghị một vài ý kiến, để cãi thiện cuộc sống.
>